Chơi Cái Lồn Em Khiến Em Vui Vẻ: Mỗi lần em đến nhà tôi, em luôn rất vui mừng. Hôm nay cũng vậy, em đã mặc chiếc áo sơ mi trắng ngắn lộ bụng, kèm với quần jean hở bìu, làm cho lông mu tơ trên hông em nhô ra ngoài. Giờ em đang ngồi trên ghế sofa, hai chân nhỏ bé được em chà qua chà lại, lấp lánh dưới ánh đèn. Em ngồi sát cạnh em, tay phải chậm rãi quấn quanh eo em, rồi chạm vào bụng tròn nhẵn. Em giật mình, cười trầm hót: “Êy, My Name! Em sợ lắm…” “Không sợ, em biết là anh sẽ khiến em vui thôi.” Tôi cười nhẹ, tay trượt xuống bụng em, chìm vào trong quần jean. Em thở dốc, nhưng không ngăn cản. Tay tôi mở rộng quần em, lông măng tơ mềm mại sượt qua ngón tay. Em giãy thoắt, nhưng vẫn để tôi tiếp tục. Tôi đưa tay sâu hơn, ngón trỏ và giữa chọc vào lỗ em, lắc nhẹ.

Chơi Cái Lồn Em Khiến Em Vui Vẻ
Chơi Cái Lồn Em Khiến Em Vui Vẻ