Có lần, trong đêm tối, cô ta ngồi trên ghế sofa, mặc áo thun trắng mỏng, không mặc soutien-gi. Cánh tay áo ngắn lộ ra cánh tay trắng mềm mại. Quần jean bó sát cơ bắp hai chân. Bàn tay mơn mởn chay xuống giữa hai chân, kéo quần jean xuống, lộ ra lông mày kín kệch. Chiếc váy lót màu trắng sạch sa sút ra ngoài, lộ ra nếp lưng tròn trĩnh, lỗ hơi chui ra ngoài. Cô ta ngửi thấy mùi nam giới, quay đầu nhìn tôi. Mắt to kìa, lò xo mắt giang tà, môi hồng nhám, mồm miệng ngậm lưỡi ra, chua cười. Phát âm rít: Ôi ả, cậu đến rồi à? Cậu có biết em đã chờ cậu bao lâu hay không? Em dính cậu suốt ngày qua, tưởng cậu sẽ không đến nữa. Cô ta đứng dậy, bước tới gần tôi, ngón tay chọc nhẹ vào ngực tôi. Nụ cười hiền lành nhưng mắt lóe sáng, đầy tham vọng.

Cô Em Dâm Dục Nhất Tôi Từng Gặp
Cô Em Dâm Dục Nhất Tôi Từng Gặp