Mẹ Kế Dễ Thương Cho Húp Hàu: Một ngày nắng vàng, em đang ngồi trong phòng học, nhìn ra cửa sổ thấy mẹ kế của em đi bộ trên đường phố. Cô ấy mặc áo sơ mi trắng mỏng, váy ngắn màu xanh nhạt, chân cao su trắng. Phía sau có hai quả tít to, vắt vào áo. Em không thể cưỡng lại được, phải thao tác tay xuống quần để giã dập. Sau giờ học, em theo mẹ kế về nhà. Mẹ kia chuẩn bị bữa tối, em ngồi nhìn cô ta vác nắp nồi, hai tít căng căng áo. Mẹ kia quay đầu thấy em, nhún vai: Em cứ nhìn mà không nói gì à? Có việc gì? Em ngượng ngùng, không biết phải nói gì. Mẹ kia cười: À, em muốn hỏi mẹ cái gì đó à? Nói đi, mẹ sẽ trả lời. Em nghĩ nghĩ, rồi bật ra: Mẹ… em muốn húp hào… Mẹ kia ngạc nhiên, nhưng không giận. Cô ta cầm nắm tay em, đưa tới môi hôn nhẹ: Oh em, mẹ cũng đã lâu không được húp hào nữa.

Mẹ Kế Dễ Thương Cho Húp Hàu
Mẹ Kế Dễ Thương Cho Húp Hàu