Anh ta ngồi trên ghế sofa, thè lưng vào ghế, tay phải đặt trên đầu. Cái nhìn của anh ta rơi vào người phụ nữ ở phía bên kia phòng. Cô ấy đang đứng trước cửa sổ, áo sơ mi trắng vắt ngang, ngực to tròn nổi bật rõ ràng. Cô ấy quay về, nhìn thấy anh ta, hít sâu hơi thở. – Có cần gì không? Cô ấy hỏi, giọng thanh tao nhưng có chút dao động. – Chưa có. Anh ta trả lời, mắt dò theo đường cong của cơ thể cô ấy. – Nếu có, cứ gọi tôi nhé. Cô ấy cười một cách lịch sự rồi quay sang tiếp tục việc giặt đồ. Anh ta ngồi yên, nhưng tâm trí của mình đã bay đi xa. Hình ảnh cô ấy nửa thân trần, da trắng mịn, vòng eo slim, bụng phẳng, hông to săn. Anh ta tưởng tượng cô ấy ngồi trên ghế, tay đưa ra, miệng mỡp, áo sơ mi mở ra, ngực tràn ra… Họa hình đó bị chém rãnh bởi tiếng gọi. Anh ta ngẩng đầu, nhìn thấy cô ấy đứng gần, tay cầm hai ly nước. – Anh uống gì?

Thăm Nom Cô Hàng Xóm Bị Ốm Cô Đơn Một Mình
Thăm Nom Cô Hàng Xóm Bị Ốm Cô Đơn Một Mình