Trời Mưa Buồn Bực Rủ Người Yêu Sang Nhà Chơi: Nắng đã rét, mưa đã lạnh, trời tối sầm. Anh nhớ đến cô gái xinh đẹp ấy, bụng chìm đầy nỗi nhớ thương. Cô là người mà anh đã lòng từ lâu, nhưng vẫn chưa dám khai ra. Hôm nay, anh quyết định sẽ đến nhà cô, thú nhận tình cảm thật sự của mình. Anh đi bộ dưới mưa, trong tim bỗng nhiên căng thẳng. Nhìn thấy cô đứng trước cửa, áo ngực trùm vắt vả hai vú to, da trắng hồng mềm mại. Cô nhéo mi, nhìn anh với vẻ luyến ái: Chào anh, ngồi chút với tôi nhé? Anh ngồi xuống, gần cô hơn. Cô lấy tay nhẹ nhàng chạm vào tay anh, nắm chặt. Dáng thân cô sát vào, ngửi được hương thơm dịu dàng. Anh không biết phải nói gì, chỉ ngồi im, nhìn vào mắt cô, hít thở sâu. Cô lắc đầu: Anh không nói gì, có điều gì muốn nói với tôi à? Anh cắn môi, bóp bắp tay: Cô… Tôi…

Trời Mưa Buồn Bực Rủ Người Yêu Sang Nhà Chơi
Trời Mưa Buồn Bực Rủ Người Yêu Sang Nhà Chơi